Tin tức
CON GÁI VÙNG DÂU
Dòng sông chảy lượn qua làng
Để bao nhiêu chuyến đò ngang nên tình
Để cây trúc mọc thêm xinh
Để phù sa gái quê mình trồng dâu
Ai về Đông Tỉnh, Huê Cầu
Gánh hàng thợ nhuộm đã lâu chưa vào
Nhắn giùm em những ước ao
Nén tơ mấy dải lụa đào người ơi
Ước gì đón bạn sang chơi
Gặp hôm được nắng em phơi tơ vàng
Sông dào dạt bãi thênh thang
Cho em quen nếp tằm tang nghiệp nhà
Nhộng ăn khôn trẻ khoẻ già
Con sâu dâu quý như là con sâm
Một năm là mấy lứa tằm
Người ơi nắng dãi mưa dầm quản đâu
Cấy xong là vội đốn dâu
Ra giêng kịp hái lứa đầu lấy may
Kén người đặt né mát tay
Tằm lên ăn rỗi nong đầy dâu tơ
Càng thương cô Tấm ngày xưa
Một vuông yếm mấy giỏ cua nhọc nhằn
Đầu xanh nắng táp không khăn
Có manh áo vá mấy lần bùn dây
Giỏ dâu chưa kịp hái đầy
Thẹn thùng ai đã cầm tay, khoan nào
Tơ tằm cuộn rối biết bao
Mà sao sóng sánh mà sao nuột nà
Tay em lần gỡ mối ra
Dệt nên tấm lụa mỡ gà Lãng Ngâm
Lo toan trằn trọc giấc nằm
Ăn dâu rút ruột con tằm nhả tơ
Mùa xuân như thực như mơ
Bãi dâu sông Đuống đôi bờ sinh sôi
Tang thương mấy thuở lở bồi
Mấy phen dìm xác giặc trôi Lục Đầu
Sao em chả nhận miếng trầu
Để anh đi lại vùng Dâu cho gần.
Mão Điền xuân 1982
Tác giả: Nguyễn Văn Chương